Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

Tham quan hang thoát y (hang dơi) tại vườn quốc gia cát tiên lâm đồng


Hang Thoát y chốn thâm sơn cùng cốc, Du lịch Việt Nam, Du lịch, hang thoat y, hang thoat y chon tham son cung coc, thot y, hang dong, cua hang, du lich hang dong, hang dong dep, bao, tin nhanh, tin hot, tin tuc, vn
Thác nước gần hang Thoát y
Gian truân đường đến
Hai mươi năm trước, sau khi nghe những câu chuyện hấp dẫn từ các già làng Điểu K’Bá và K’Khen, các giám đốc của Sở Du lịch, Đài PT-TH và Bảo tàng Lâm Đồng cùng Chủ tịch UBND huyện Cát Tiên quyết định thành lập đoàn để khảo sát nhằm khai mở tuyến du lịch hấp dẫn đến miền đất này. Lực lượng của đoàn khá hùng hậu với hơn 20 thành viên.
Chúng tôi đi xuồng ngược sông Đồng Nai. Gió lồng lộng mát rượi, những tia nắng mặt trời xuyên qua tán cây rậm rạp rừng nguyên sinh chiếu rọi xuống dòng nước trong xanh tạo thành những vệt sáng lấp lóa. Thảng hoặc những nhành phong lan mềm mại buông rủ qua những kẽ đá, hốc cây cổ thụ rêu phong đẹp như tranh.
Hai chiếc xuồng máy cập bến thôn 3, xã Phước Cát 2. Sau khi lội bộ 10 km xuyên rừng, ai nấy mệt mỏi bơ phờ và quân số dần rơi rụng gần một nửa. Đến con suối thuộc thôn 4, cô gái tên T. bỗng khóc nức nở bởi một tiểu đội vắt đã chui vào người, thi nhau hút máu. Đường càng lúc càng khó đi. Người dẫn đường liên tục vung xà gạc phát quang dây gai, bụi rậm. Nhiều lúc chúng tôi phải khom lưng bò trên sườn đồi bởi lối đi quá nhỏ và dốc.
Khi đang lội bộ trong Rừng Quýt, cách hang Thoát y chừng 2 km, người dẫn đường và cán bộ lâm nghiệp phát hiện một số dấu chân thú và bãi phân cực lớn. Các anh vui mừng cho rằng đó có thể là dấu vết của tê giác Java một sừng cực kỳ nguy cấp (có tên trong sách đỏ) chỉ còn tồn tại ở VQG Ujung Kulon (Indonesia) và Cát Tiên (Việt Nam). Thông tin này khiến già K’Bá mừng đến chảy nước mắt và thổ lộ: Trước kia mình trót giết hại 2 con tê giác vì nghĩ rằng còn nhiều bầy thú một sừng trong rừng. Đến khi Quỹ bảo vệ Động vật hoang dã thế giới (WWF) thông báo quần thể tê giác ở Cát Tiên ước chỉ còn vài ba con, mình ân hận quá!
Kỳ bí hang Thoát y
Trở lại Cát Tiên lần này, chúng tôi không khỏi ngậm ngùi bởi con tê giác cuối cùng đã bị giết chết (năm 2011, Quỹ quốc tế Bảo vệ thiên nhiên công bố loài tê giác Java đã chính thức tuyệt chủng tại Việt Nam). Bởi tin rằng sừng tê giác là một loại thần dược nên các tay thợ săn chuyên nghiệp đã săn lùng ráo riết loài thú này để lấy sừng bán với giá trên mây (hàng chục ngàn USD mỗi kg bột sừng). Trong khi đó khả năng sinh sản của loài thú này rất hạn chế: Thời gian mang thai khoảng 16-19 tháng và khoảng cách giữa các lần sinh con là 4-5 năm.
Hang Thoát y chốn thâm sơn cùng cốc, Du lịch Việt Nam, Du lịch, hang thoat y, hang thoat y chon tham son cung coc, thot y, hang dong, cua hang, du lich hang dong, hang dong dep, bao, tin nhanh, tin hot, tin tuc, vn
Đường đến hang Thoát y
“Tuy không còn tê giác nhưng rừng Cát Tiên vẫn là nơi đáng khám phá bởi còn hàng trăm loài động - thực vật có tên trong sách đỏ, đặc biệt là quần thể bò tót (loài có nguy cơ tuyệt chủng cao) lớn bậc nhất thế giới với cả trăm con”- Bí thư huyện Cát Tiên Huỳnh Văn Đẩu tâm sự.
Bí thư huyện Cát Tiên cho biết cuối năm 2012, nghĩa là sau hơn 20 năm phát hiện, hang Thoát y đã được công nhận là di tích danh lam thắng cảnh cấp tỉnh. Cơ quan chức năng đang lập hồ sơ đề nghị Bộ VH-TT&DL công nhận đây là danh lam thắng cảnh cấp quốc gia. Tuy nhiên do đường đến hang quá xa xôi trắc trở nên chủ yếu chỉ có người địa phương tìm đến vãn cảnh và ước nguyện tình yêu vĩnh hằng. Giới truyền thông và dân phượt thảng hoặc mới tìm đến với sự hướng đạo của thanh niên bản địa.
Chuyện vãn quên đường dài. Hàng chục km đường rừng rợp bóng các loài cây cổ thụ như gõ đỏ, giáng hương, căm xe hoặc ken kín lồ ô, tre nứa đã lùi lại phía sau. Chúng tôi dừng chân trước cửa hang đá thiên tạo dễ đến hàng ngàn năm tuổi lòa xòa những chùm dây leo song đá, mây đắng. Già K’Bá - người từng truyền lửa nhiệt tình cho chúng tôi đi tìm hang Thoát y ngày nào giờ không còn nữa nhưng truyền thuyết hấp dẫn mà già đã kể vẫn in hằn trong tâm trí.
Chuyện rằng xưa có anh chàng tốt bụng và dũng cảm tên là K’Pài. Vợ của K’Pài lẳng lơ, ngoại tình, còn em trai thì nhỏ dại, do đó quanh năm suốt tháng chàng lên rẫy trồng lúa, trỉa bắp hoặc mang dao và cung tên vào rừng săn thú. Đã thế còn phải làm hết mọi việc lớn nhỏ trong nhà. Tiên nữ trong Hang Dơi biết chuyện nên thương tình mách nước cho K’Pài: Những khi mưa bão không kiếm ra thức ăn thì vào đây bắt dơi làm thịt. Tuy nhiên muốn vào trong hang và trở ra an toàn phải hoàn toàn khỏa thân; lòng không oán hận, thù hằn ai cả; ngoài ngọn đuốc bằng bùi nhùi của nứa hoặc tre, không được mang theo bất kỳ khí giới hoặc vật dụng gì.
K’Pài chỉ đường cho người trong buôn vào hang bắt dơi và dặn dò cẩn thận những điều phải kiêng cữ. Tuy nhiên, một lần do say rượu nên khi vào hang, K’Woài (buôn Jin Tơng) cởi hết khố, áo, dây buộc tóc nhưng lại quên tháo nhẫn và vòng đeo tay. Bởi thế, K’Woài bị kẹt trong hang 7 ngày 7 đêm. Đến ngày thứ 8, anh ta bị trôi xuống vũng nước đen của suối Tời; da thịt gần như rã hết; chỉ còn lại bộ xương, mặt mũi và trái tim. K’Woài sống thêm được một tuần rồi chết. Trong quãng thời gian đó, anh dặn dò con cháu không được vi phạm điều cấm kỵ của thần để tránh bị trừng phạt như mình. Từ đó, trước khi vào hang, dân làng phải đánh chiêng để xin phép thần linh; tổ chức cúng trâu, dê, heo và lấy nước từ giếng thần trước cửa hang để thờ cúng và đổ vào chóe rượu cần…
Hang Thoát y chốn thâm sơn cùng cốc, Du lịch Việt Nam, Du lịch, hang thoat y, hang thoat y chon tham son cung coc, thot y, hang dong, cua hang, du lich hang dong, hang dong dep, bao, tin nhanh, tin hot, tin tuc, vn
Trước cửa hang
Hang có 4 cửa ra vào, mỗi cửa cách nhau từ 3 - 5m. Cửa hang rộng 80cm và cao khoảng 70cm vừa đủ cho một người chui lọt. Dẫu được trấn an rằng không còn những con cá sấu vẩy mốc trắng, mắt sáng xanh hàng ngàn năm tuổi canh giữ cửa hang (như lời kể của già K’Bá) nhưng chúng tôi vẫn thấy rờn rợn khi một luồng không khí lạnh và khó chịu tỏa ra từ phía trong hang.
Đang men theo các gờ đá trơn trượt xuyên vào lòng đất bỗng cuồn cuộn đàn dơi dày đặc vụt bay ra, tới tấp đập vào người khiến ai nấy bàng hoàng, có người loạng choạng suýt ngã. Người dẫn đường nhắc nhở chúng tôi bám sát nhau để khỏi bị lạc bởi hang có nhiều ngõ ngách ăn thông với nhau; đồng thời phải cẩn thận kẻo ngã xuống vũng nước sâu trong hang. Càng đi sâu vào hang không khí càng ngột ngạt bởi mùi phân dơi lâu ngày tích tụ. Hang khá hẹp và tối om bởi ánh sáng bên ngoài hầu như không thể lọt vào. Dưới ánh đèn pin nhập nhoạng, những hình ảnh thiên tạo trên vách đá thật huyền ảo; nhiều đàn dơi đang đu mình trên vách đá, những chú dơi con bám chặt vào bụng mẹ, chỉ cần huơ tay là bắt được.
Đôi bạn trẻ trên dưới 20 tuổi nắm chặt tay nhau cùng cầu nguyện. Chàng trai K’Hoàng với đôi mắt sáng và mái tóc xoăn bồng bềnh đặc trưng của tộc người Mạ cho biết đã lội rừng suốt nửa ngày trời từ xã Đồng Nai Thượng đến đây để cầu xin vị thần trong hang chứng giám tình yêu say đắm và phù hộ cho mối tình này luôn khăng khít, bền chặt như cá với nước. Nép bên chàng trai với ngực trần vạm vỡ, nước da đen bóng là sơn nữ Ka Liên trong chiếc yếm mỏng bó sát người làm nổi bật bộ ngực căng tròn tràn đầy sức sống và vòng eo thon thả gợi cảm. Ka Liên rụt rè nói: Ông bà của em bảo rằng chỉ những đôi thực sự yêu thương nhau, cùng một niềm tin và cầu xin điều tốt lành mới được đưa nhau vào đây bởi nếu ngược lại thì cả hai sẽ làm mồi cho cá sấu chứ không thể tìm thấy đường ra khỏi hang.
“Còn ai thoát y khi vào hang không?” - tôi hỏi Chủ tịch Ủy ban MTTQ huyện Cát Tiên Điểu K’Giắc. Ông chủ tịch 45 tuổi tươi cười hóm hỉnh: Đó là chuyện của mấy chục năm về trước. Bây giờ mát mẻ nhất cũng chỉ ở mức con trai để ngực trần còn con gái mặc yếm mỏng thôi. Tuy nhiên khi bắt gặp các đôi uyên ương âu yếm nhau trong hang thì đừng ngạc nhiên bởi người Mạ quan niệm tốt khoe, xấu che mà bộ ngực tượng trưng cho sự sinh sôi nảy nở sung túc tốt tươi. Được chiêm ngưỡng hoặc chạm vào sẽ gặp nhiều may mắn, hạnh phúc.
Vài mươi phút sau, chúng tôi trở ra theo một cửa hang khác: Đi về phía hạ nguồn suối Tơi khoảng 50m thì nhìn thấy bàu nước trong vắt và bãi cát mịn màng lấp lánh ánh vàng. Theo truyền thuyết, bãi cát này, xưa là chốn để những tiên nữ giáng trần chọn nơi gặp gỡ, vui đùa nhảy múa. Bên bờ suối từng đàn hươu, nai, tê giác nhởn nhơ gặm lá non, xa xa các chú chim công xòe đuôi nhảy múa… Khung cảnh thần tiên thơ mộng và địa danh Cát Tiên hình thành từ đấy.
Hiện đường đang được mở đến cửa rừng; các làng nghề truyền thống như dệt thổ cẩm, đan gùi cùng các lễ hội tiêu biểu của người bản địa như cồng chiêng, đâm trâu, cúng thần rừng, thần núi, thần lửa… sẽ được phục dựng để đưa danh lam thắng cảnh này vào khai thác du lịch.
Theo Kim Anh (Tiền Phong)

Đôi bờ mê công bên đất lào


Từ thế kỷ 19, Si Phan Don đã rất nổi tiếng trong mắt người Pháp, bởi họ đã bỏ bao công sức và tiền của để chinh phục đoạn sông Mekong này, bởi địa hình quá phức tạp với thác nước lớn, luồng lạch cạn và dòng chảy xiết, thuyền bè không cách gì vượt qua được. Người Pháp cuối cùng phải xây dựng một tuyến đường sắt dùng đầu máy xe lửa chạy bằng hơi nước để nối liền hai đảo lớn nhất ở vùng 4.000 đảo là Don Det và Don Khuong, với mục đích vận chuyển gỗ và các lâm khoáng sản địa phương vượt qua vùng Si Phan Don này.
Đó là câu chuyện của người Pháp xưa, còn cuộc chinh phục Si Phan Don của tôi hôm nay chỉ mong được đắm mình trong vùng đất mà dân du lịch mệnh danh là nơi dành cho những kẻ lữ hành “tự kỷ”. Nơi người ta đến để thử sức, để nhìn lại chính mình, bởi cả vùng đảo rất hoang sơ, không điện nước, không nhà hàng sang trọng, không dịch vụ tiện nghi, dân cư thưa thớt.
Tôi theo con thuyền gỗ nhỏ quen thuộc của dân chài Si Phan Don len lỏi trong vùng 4.000 đảo, cứ như lạc vào mê trận của tạo hoá khi mỗi hòn đảo lại mang một nét đẹp độc đáo giữa trời mây, sông nước. Hành trình đưa tôi đến nhà ga cuối của đảo Don Khuong và cũng là bến tàu. Từ nơi đây, đi tiếp ra một vùng mênh mang sông nước trước bến tàu chính là nơi loài cá heo nước ngọt nổi tiếng của dòng Mekong sinh sống. Đảo như hòn non bộ nổi giữa mặt nước lặng như gương, thấp thoáng phía xa những chiếc lưng đen xám thoắt ngụp, thoắt lặn kèm tiếng phì phì phun cột nước vào không khí của đàn cá heo – một hình ảnh thật đẹp mắt và ấn tượng trước buổi chiều tàn.
Đi giữa ngàn đảo trên dòng Mekong, Du lịch Việt Nam, Du lịch, song mekong, du lich, thien nhien, kinh nghiem du lich, hoang so, anh dep, canh dep, phong canh dep
Nhưng trải nghiệm vẻ đẹp thiên nhiên mới chỉ là một phần hấp dẫn ở Si Phan Don. Không có nước sinh hoạt hoá ra là một dịp hay khi chiều xuống. Mọi hoạt động nhộn nhịp nhất của Si Phan Don chính là các bến nước, lâu lắm rồi, tôi mới được thoả chí vẫy vùng dưới làn nước mát rượi, trong veo ở Si Phan Don cùng những thôn nữ bản địa duyên dáng rủ mái tóc dài đen mượt gột bụi trần nơi dòng sông mẹ. Ngọn đèn dầu tù mù trong đêm, hoà ánh trăng rằm vằng vặc soi bóng bên sông góp cho bữa tối với khẩu phần xôi nếp, cá nướng, ngon đến kỳ lạ.
Giấc ngủ đêm ở Si Phan Don cũng thật đáng nhớ, với số tiền 1 đôla (giá rẻ nhất thế giới!?), tôi thuê một phòng nghỉ dưới mái nhà sàn vách lá ven sông, chẳng cửa nẻo, ổ khoá, chỉ có chiếc mùng chống muỗi tạm bợ, trằn trọc mãi với tiếng ngáy to như sấm của ông khách phòng kế bên. Tiếng côn trùng rả rích, tiếng mọt đục gỗ nghe não lòng giữa khuya thanh vắng, có cảm giác dù bất kỳ âm thanh nhỏ như tiếng cá đớp bóng, tiếng thằn lằn chặc lưỡi… cũng nghe rõ mồn một.
Nhịp chèo khua nước của ngư phủ đi gỡ lưới sớm thức tôi dậy, nhìn ra dòng Mekong, sương phủ mặt nước từ bao giờ. Tiếng ghita vẳng lại từ cầu xe lửa nối liền hai đảo Don Det và Don Khuong, dân Tây mệnh danh là “cầu sông Seine thơ mộng”. Theo tiếng đàn đón bình minh ấy, tôi gặp được Kuruda Hideki người Nhật, đã ở nơi khỉ ho cò gáy này suốt một tuần liền và hình như chưa biết chán. Gã lãng tử tâm sự: “Đi khắp thế giới dễ gì tìm được một vùng hoang sơ sông nước hiền hoà thế này. Tôi thích sống ở đây, cảm giác tách mình khỏi những gì hiện đại của đời sống văn minh, thật thú vị, bạn không bị ai làm phiền, không bị quấy bởi những âm thanh đô thị, chỉ có thiên nhiên và chính mình…”
Một ngày làm dân đảo Si Phan Don, với những trải nghiệm về cuộc sống hoang sơ, nhàn nhã, ăn ở giản đơn, bình dị, cuộc sống ấy thật thi vị, dễ khiến những kẻ nhàn du không biết chán bao giờ.
Theo Nguyên Đình (Sài Gòn Tiếp Thị)

Tham quan thánh địa mỹ sơn



Quần thể tháp trầm mặc, uy nghi, kiêu hãnh đã tồn tại hơn 16 thế kỷ qua là niềm tự hào của người Chămpa nói riêng và người Việt nói chung. Đây là một công trình kiến trúc độc đáo thể hiện sự phát triển rực rỡ của nền văn hóa Chăm cuối thế kỷ thứ IV đầu thế kỷ thứ V.
Một câu chuyện có thực mà cứ ngỡ như một huyền thoại về vị kiến trúc sư đầu tiên đã dành mọi tâm sức, trí tuệ và tình yêu để tôn tạo và phục dựng quần thể tháp Chăm– Mỹ Sơn ở Quảng Nam. Ông tên là Kazik người Balan đã gắn bó suốt 16 năm cuối đời tại đây. Mọi viên gạch, mọi đường nét và cây cỏ nơi đây đều trở thành một phần cuộc sống của ông. Điều kỳ diệu nhất mà chúng tôi được nghe kể về ông là trong suốt thời gian làm việc ở đây, ông đặc biệt gắn bó với một cô gái câm người dân tộc Chăm. Hằng ngày, cả hai cùng không nói nhưng rất hiểu và thân thiết với nhau. Sau này khi lớn lên cô cùng học tiếng Kinh với Kazik và hai người bắt đầu trao đổi được với nhau bằng tiếng Việt. Cùng thời gian đó, cô tích cực giúp đỡ đoàn khảo sát về những công việc sinh hoạt hằng ngày. Cô gái Chăm sống trong nghèo đói và câm lặng nhưng vô cùng đam mê điệu múa Apsara, như truyền thuyết về nàng Apsara được ngọc hoàng cử xuống trần gian dạy mọi người điệu múa Chăm quyến rũ đến mê hồn.
Thời gian dần trôi, cô bé câm ngày nào đã thành thiếu nữ say mê múa dưới ánh mặt trời bên những đền tháp cổ kính. Đó là những giây phút diệu kỳ nhất mà Kazic có được ở đây. Vì muốn lưu giữ lại giây phút quý giá ấy, Kazik đã âm thầm vẽ bức tranh để lưu giữ giây phút ấy mãi mãi. Tuổi đôi tám đến như một phép màu, cô gái hồn nhiên ngày nào giờ trở nên e thẹn và hay làm duyên. Một lần vô tình nhìn thấy chính mình trong bức tranh của Kazik cất trong lòng tháp cổ với hình hài đen đúa, bộ áo quần tả tơi, ngực trần nhu nhú, nàng đã âm thầm bỏ đi... Từ đó Kazik không có đêm nào yên giấc, cứ nhắm mắt lại là ông lại nhìn thấy những vũ nữ Apsara ngọc ngà bước ra từ đá, ngực nhú cao, đôi mắt mơ màng, khuôn mặt và ánh mắt hoang dại, lặng lẽ múa. Khi Kazic thức giấc, nàng lại từ từ biến thành đá bất động.
Bồng bềnh trong Thánh địa Mỹ Sơn, Du lịch Việt Nam, Du lịch, dia danh dep, du lich, du lich the gioi, canh dep, phong canh dep, anh thien nhien, anh phong canh, wallpaper, hinh anh dep, bao, tin tuc, hinh dep
Điệu Apsara tại Thánh địa Mỹ Sơn
Kazik đến khảo sát và làm việc nơi đây từ khi tôi còn chưa có mặt trên đời (1980). Một lần đi công tác ở Huế,  ông đột ngột qua đời, bỏ dở khát khao phục chế quần thể tháp trở lại hiện trạng ban đầu. Trước khi trút hơi thở cuối cùng, Kazik còn cố dặn đi dặn lại các cộng sự của mình rằng: “Tôi không thể nào rời xa Mỹ Sơn được. Dẫu là cái chết cũng không thể mang tôi đi khỏi nơi ấy. Hãy chôn tôi ở Mỹ Sơn. Tôi muốn nhìn thấy cô gái của tôi quay trở về!”...
Đêm Mỹ Sơn dần buông, một màn sương giăng giăng mờ ảo. Càng về khuya mây càng xuống thấp. Cả thung lũng như mông lung huyền ảo trong tiếng hát của ca sĩ người Chăm, Đàng Năng Đức: “Ngủ quên trong kiếp đá Apsara, bàn tay người nghệ sĩ hóa thân ngà. Trăm năm làm một thuở nỗi mơ nung nấu ngàn đời, nung nấu ngàn đời mãi không nguôi. Ngàn năm trong kiếp đá Apsara, bàn tay người vũ nữ nét thiên thần, trên môi cười điệu nghệ, hồn mở ra vóc dáng hình hài, phiêu lãng đường trần mãi trông chờ.”... Giữa lúc mọi người bắt đầu nôn nóng vì sự chờ đợi thì những nàng Apsara bằng xương, bằng thịt xuất hiện ngay trước mắt, trên sân khấu nằm gọn trong quần thể tháp. Vũ điệu “Linh hồn của đá” khiến cho khán giả như ngây như dại. Tất cả như tan biến, như hòa quyện vào nhau, đắm say, ngây ngất theo từng ánh mắt, từng bước chân uyển chuyển theo nhịp trống Paranưng. Tất cả như bị thôi miên vào một thế giới diệu huyền của nền văn hóa Chăm thời hưng thịnh với tiếng kèn Saranai vang vọng khắp các sườn đồi...
Đến lúc ấy tôi mới thực sự cảm nhận hết ý nghĩa của lời bài hát “Mưa bay tháp cổ” của nhạc sĩ Trần Tiến: “Trăm năm bước phù du. Hoang sơ tháp cổ... Hoang sơ vũ điệu xưa. Cong cong năm ngón ngũ hành. Trăm năm bước mộng du. Nam mô nam mô nam mô nam mô Butda. Một vòng thôi miên thôi miên Apsara. Nhật nguyệt trên cao trên cao trên cao sáng tỏ. Em múa nghiêng ngả. Hoang sơ tháp cổ. Hoang sơ vũ điệu xưa. Nhật nguyệt trên cao nhân gian dưới thấp cách xa...”. Và tôi bỗng tin trong số các nàng Apsara đang múa có cả cô bé lọ lem câm lặng của Kazik ngày nào. Hồn đá Apsara trên các đền tháp rêu phong như đang rung chuyển, đang cựa mình sống dậy và lay động lòng người hôm nay...
Âm thầm tạo hình vũ nữ Apsara
Trên đường vào thánh địa Mỹ Sơn, du khách dễ dàng nhìn thấy một lán nhỏ đơn sơ chưa đầy ba mét vuông làm bằng cây lá tạm bợ với một người thợ hoàn toàn câm lặng, mãi mê tạo hình vũ nữ Apsara bằng đá núi Mỹ Sơn. Đó là anh Phạm Ngọc Xuân, người sinh ra và lớn lên ở thôn Mỹ Sơn, xã Duy Phú, Duy Xuyên. Anh cũng có một tuổi thơ hồn nhiên trong bạt ngàn đồi núi, đền tháp và nắng gió hoang sơ. Tình yêu dành cho Mỹ Sơn và vũ nữ Apsara ngày càng cháy bỏng khiến cho tuổi thơ anh phải chịu nhiều trận đòn roi của người cha nghiêm khắc và nóng tính. Vì mải mê trong lòng tháp với các phù điêu vũ nữ Apsara làm lạc mất bò, rồi sợ hãi không dám trở về nhà mà ngủ luôn trong lòng tháp... Những trận đòn ấy không những không làm vơi bớt tình yêu ấy mà ngược lại còn thổi bùng ngọn lửa đam mê trong Xuân. May mắn thay, mẹ anh mặc dù chỉ là một phụ nữ nông thôn nhưng không kém tinh tế để hiểu được tình yêu của con trai mình dành cho Mỹ Sơn và ủng hộ anh trong việc chọn nghề điêu khắc đá...
Trong căn lán nhỏ, anh làm việc say mê bằng tất cả tâm lực và tình yêu của mình. Mỗi khi có khách tham quan, Xuân chỉ ngước nhìn và nở một nụ cười thật hiền như lời chào thân ái rồi lại cúi xuống với các vũ nữ... đá. Khách đến đây có thể tự chọn cho mình một sản phẩm làm quà lưu niệm. Du khách muốn để lại bao nhiêu tiền tùy lòng hảo tâm và khả năng đánh giá giá trị của sản phẩm, Xuân vẫn chỉ nụ cười ấy trên môi và cái cúi đầu cảm ơn và ánh mắt đắm đuối hạnh phúc nhìn sản phẩm của mình thật lâu thay cho lời từ biệt trước lúc chúng theo khách đi xa, mang hình ảnh, văn hóa của quê hương mình đến với năm châu...
Theo Nguyễn Nho Anh Tuấn (Công an Đà Nẵng)

Hòn đảo Capri xinh đẹp và dạo quanh vùng biển Địa Trung Hải



Cho dù bạn chọn một tour tổ chức theo đoàn của dịch vụ du lịch hoặc thuê một chiếc thuyền tư nhân để làm một tour mở của riêng bạn, đừng bỏ qua những giờ phút thả hồn ngắm nhìn mặt nước trong xanh màu ngọc bích của vùng biển Địa Trung Hải nơi đây. Và chỉ có cách thưởng ngoạn này mới giúp bạn khám phá một trong những phần xinh đẹp nhất ở Capri.
Thực tế có nhiều điểm đến hấp dẫn trải dọc suốt đường bờ biển ở đảo Capri song không thể đến được bằng đường bộ.
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Một góc bãi biển ở đảo Capri
Những du khách khám phá đảo bằng tàu có thể đến được nhiều vùng vịnh hẻo lánh yên tĩnh, nơi có những bãi biển rất tuyệt vời để trải qua khoảng thời gian vùng vẫy bơi lội dưới làn nước xanh ngọc bích, và đắm mình trong những tia nắng ấm áp của vùng biển Địa Trung Hải.
Đến với Capri, du khách còn có cơ hội khám phá những cảng biển tấp nập, những kiến trúc làng quê mang nét cổ xưa giữa khung cảnh thanh bình, những ngôi nhà thờ mang lại cảm giác an lành, khám phá những hang động quanh đảo bằng thuyền chèo, ngọn đèn biển và dấu tích ngôi làng cổ xưa từ thế kỷ thứ nhất sau công nguyên...
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Góc cảng biển tấp nập ở Capri
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Kiến trúc nhà thô mộc cổ xưa giữa cảnh làng quê thanh bình
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Hoàng hôn trên biển Địa Trung Hải ở Capri
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Ngôi thánh đường nhỏ mang lại cảm giác an lành
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Tour du lịch bằng thuyền là cách tốt nhất để khám phá những điểm đến hẻo lánh quanh đảo
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Một góc nhìn khác từ Capri ra biển, phía xa là ngọn đèn biển
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Du khách ngắm biển từ bãi đá dưới chân núi Solaro Cetrello, đảo Capri
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Biển Địa Trung Hải nhìn từ núi Solaro Cetrello
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Ngọn đèn biển Punta Carena trên đảo Capri
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Bãi biển ở khu vực chân ngọn đèn biển Punta Carena đông đảo du khách đến khám phá thú chèo thuyền trên biển và vẫy vùng bơi lội giữa làn nước biển màu ngọc bích xanh trong
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Dấu tích nhà cổ ven biển Địa Trung Hải trên đảo Capri
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Biển Địa Trung Hải nhìn từ một biệt thự trên đỉnh đồi
Đảo Capri tươi xinh, Du lịch, Đảo Capri tươi xinh, du lịch, nước Ý
Bậc thang đá phủ đầy cỏ hoa dẫn lên một khu biệt thự trên đỉnh đồi ven biển Địa Trung Hải ở đảo Capri
24H.COM.VN (Theo Tuổi trẻ)

Tam Đảo là một SaPa thu nhỏ hoặc Đà Lạt của miền Bắc

Có thể gọi Tam Đảo là một SaPa thu nhỏ hoặc Đà Lạt của miền Bắc bởi bước chân lên đây sẽ cảm nhận được từng làn mây lướt qua mặt, sương trắng phủ mờ tầm mắt và cảm nhận bầu trời thật gần với mình. Nhưng hơn cả thế, lên Tam Đảo để hít thở hương thơm của trăm loại thảo mộc.

 Cây, cỏ, hoa lá và đặc sản
Cách Hà Nội chỉ 80km, rời xa ồn ào của đô thị, mùi khói xe công nghiệp, lên Tam Đảo bạn tha hồ nhìn ngắm cảnh núi non hùng vĩ và khung cảnh nên thơ của từng làn mây trắng vờn mái nhà, vờn mặt người. Sương lặng lẽ làm đẹp cho Tam Đảo, làm dịu lòng người, làm mát da mặt bởi nhiệt độ nơi đây chỉ từ 18-25 độ. Hiếm khi chào đón bình minh bởi cái nắng rực rỡ, sống giữa Tam Đảo như sống giữa vùng đất chỉ có mùa ẩm ướt, không khí trong lành.
Đi Tam Đảo để hít hà hương thảo mộc rất có lợi cho sức khỏe
Từng ngôi nhà lấp ló trong màu xanh của lá cây là nét đặc trưng của Tam Đảo
Được thiên nhiên ưu ái một không khí mát mẻ và ẩm ướt nên cây cối nơi đây um tùm và xanh mướt. Trên cả con đường dốc ngoằn ngèo bạn sẽ cảm nhận được từng hương vị luồn qua kẽ da mát rượi. Từng hàng thông cao vút đích thị là Đà Lạt 2. Những con đường ngoằn ngèo không thể cản những tay lái lụa cảm nhận hương vị rừng núi. Rồi từng căn nhà xen kẽ trong màu xanh của cỏ cây núi rừng như một bức tranh sơn vĩ tuyệt đẹp.
Những ngọn su su non được người dân thu hoạch hàng ngày là đặc sản của Tam Đảo
Chuối, mít, na và nhất là su su là những đặc sản không thể quên khi ghé thăm Tam Đảo. Những múi mít thơm lừng, ngọt lịm, những nải chuối bé tý teo nhưng ăn thì cực chất. Những ngọn su su non, xào hay luộc giòn tan trong miệng cùng với món gà nướng đắp đất cùng thời tiết tuyệt vời khiến ai ai cũng ăn ngon miệng. Có nhiều người lên Tam Đảo vào cuối tuần chỉ để có một giấc ngủ ngon, được hít thở không khí trong lành, ăn một bữa cơm ngon và uống một ly café để chuẩn bị cho một tuần mới. Thế thôi!
Những địa điểm ghé thăm tuyệt vời
+Ghé thăm tháp truyền hình cao 93m trên đỉnh Thiên Nhị với độ cao 1,375 với gần 1.400 bậc đá bạn sẽ được thăm thú những cây dương xỉ khổng lồ, mùi đất rừng, mùi lá cây sẽ khiến cho tinh thần của bạn sảng khoái mà quên đi quãng đường vất vả.
Tháp truyền hình địa điểm không thể không ghé thăm
+Đi Thác Bạc nghe tiếng suối, tiếng chiêm muông, tiếng lá dội vào vách đá như xóa tan mọi ưu phiền.
+Đỉnh Rùng Rình: dành cho những ai muốn thử thách và mạo hiểm. Nơi đây  núi non đẹp như cổ tích, những thân cây to phủ đầy hoa lan.
+ Cổng trời: Từ thị trấn Tam Đảo bạn đi thẳng lên nhà thờ thời Pháp rẽ trái đi thẳng là tới Cổng trời. Ðứng trên Cổng Trời nhìn xuống thị trấn Tam Ðảo mờ mờ ảo ảo trong những làn sương chợt đến chợt đi ta thấy Tam Ðảo đẹp lạ lùng.
+ Nhà thờ cổ Tam Đảo: Được xây dựng vào năm 1937, giáo xứ nơi đây đã xây dựng ngôi thánh đường hiện nay theo lối kiến trúc Pháp với chiều dài 26m, rộng 11m. Trong thời kì kháng chiến chống Pháp, chủ trương “tiêu thổ kháng chiến” đã làm cho toàn bộ những ngôi biệt thự tại Tam Đảo bị phá hủy hoàn toàn, nhà thờ là công trình kiến trúc duy nhất được bảo toàn.
Kinh nghiệm du lịch Tam Đảo cần biết:
+ Đường khá dốc và ngoằn ngèo, thời tiết thường mưa, và ẩm ướt nên những tay lái yếu không nên cầm lái. Ngoài ra không nên đi xe tay ga bởi kinh nghiệm cho thấy các xe tay ga phanh nhiều, dễ nóng máy dẫn đến mất phanh rất nguy hiểm.
+ Cần mang áo khoác nhẹ khi lên Tam Đảo vì nhiệt độ về đêm khá thấp.
+ Nên liên hệ trước nhà nghỉ và khách sạn để cho chỗ nghỉ tốt và phù hợp.

Những câu nói hay của dân phượt

Phượt hay du lịch bụi là một cách gọi quen thuộc cho chủ nghĩa xê dịch của nhiều người hiện đại. Mỗi vùng đất đến, một vùng đất đi qua để lại những trải nghiệm thú vị và những câu nói hay dành cho những con người của tự do.

1. Đi là kẻ thù chết người của định kiến, mù quáng và thiển cận. – Mark Twain

2. Một cuộc hành trình thực sự được tính không phải bằng dặm, mà bằng những người bạn. – Tim Cahill

3. Không có mảnh đất nào là xa lạ. Chỉ có kẻ lữ hành là người lạ. –Robert Louis Stevenson

4. Ích lợi của việc đi là để điều chỉnh trí tưởng tượng với thực tế, và thay vì ngồi hình dung ra mọi chuyện, cứ đi để xem nó thực sự thế nào. – Samuel Johnson
50 câu nói hay dành cho dân phượt
Ảnh minh họa

5. Những chiếc va li tồi tàn của chúng tôi lại một lần nữa chất đống ngoài vỉa hè; con đường phía trước thậm chí còn dài hơn nữa. Nhưng có hề chi, con đường đi chính là cuộc sống. – Jack Kerouac

6. Ai không đi thì sẽ không hiểu được giá trị con người. – Ngạn ngữ Moorish

7. Con người đi đến những mảnh đất xa xôi để nhìn ngắm một cách say mê những kẻ mà họ thường bỏ qua khi ở nhà. – Dagobert D. Runes

8. Hành trình giống như hôn nhân vậy. Cách chắc chắn nhất để phạm sai lầm là tin rằng mình điều khiển nó. – John Steinbeck

9. Không ai nhận ra rằng đi đẹp đến nhường nào cho đến khi họ về đến nhà và ngả đầu lên chiếc gối cũ kỹ, thân quen. – Lin Yutang

10. Đi luôn luôn có ích. Nếu bạn đến một đất nước tốt đẹp hơn, bạn sẽ học hỏi để cải thiện đất nước mình. Nếu chẳng may bạn đến một đất nước tệ hơn, bạn sẽ học để yêu đất nước của chính mình. – Samuel Johnson

11. Còn tôi, tôi đi không phải để đến một nơi nào cụ thể, mà chỉ để đi thôi. Điều tuyệt vời chính là sự dịch chuyển. – Rober Louis Stevenson

12. Kẻ lữ hành nhìn thấy những gì họ thấy. Khách du lịch nhìn thấy những gì họ đến để thấy. – G. K. Chesterton

13. Đích đến của chúng ta không phải là một vùng đất, mà là một cách nhìn mới. – Henry Miller

14. Kẻ lữ hành mà không quan sát thì chẳng khác nào một con chim mà không có cánh. – Moslih Eddin Saadi

15. Tỉnh dậy hoàn toàn đơn độc trong một thị trấn xa lạ là một trong những cảm xúc tuyệt vời nhất trên thế giới. – Freya Stark

16. Hai mươi năm về sau bạn sẽ hối hận về những gì bạn không làm hơn là những gì bạn làm. Vậy nên hãy tháo dây, nhổ neo ra khỏi bến đỗ an toàn. Hãy để cánh buồn của bạn đón trọn lấy gió. Thám hiểm. Mơ mộng. Khám phá. – Mark Twain

17. Đi không chỉ là việc nhìn thấy bằng mắt; nó là một sự thay đổi luôn tiếp diễn, sâu đậm và vĩnh cửu, cách nhìn nhận cuộc sống. – Miriam Beard

18. Mọi hành trình đều có những điểm đến bí mật mà ngay cả kẻ lữ hành cũng không thể ngờ tới. – Martin Buber

19. Chúng ta sống trong một thế giới tuyệt vời đầy rẫy những vẻ đẹp, quyến rũ và phiêu lưu. Những chuyến phiêu lưu sẽ là bất tận, chỉ cần chúng ta tìm nó với đôi mắt luôn rộng mở. – Jawaharial Nehru

20. Khách du lịch không biết nơi nào họ từng đến, kẻ lữ hành không biết nơi nào họ sắp đến. – Paul Theroux

21. Trong tâm trí tôi, phần thưởng và hạnh phúc lớn nhất của việc đi là ngày nào ta cũng có thể trải nghiệm những thứ như thể là lần đầu, để không có gì là thân thuộc đến mức ta nhìn nhận nó như điều hiển nhiên. – Bill Bryson

22. Đừng đi theo nơi mà đường mòn có thể dẫn đến. Hãy đi vào nơi không có lối mòn và để lại dấu vết. – Ralph Waldo Emerson

23. Hai con đường tách nhau đi vào trong rừng và tôi – tôi chọn con đường ít người đã đi. – Robert Frost

24. Cuộc hành trình ngàn dặm bắt đầu từ một bước chân nhỏ bé. – Lão Tử

25. Nếu bạn từ chối đồ ăn, bỏ qua phong tục, sợ hãi tôn giáo và lảng tránh người lạ, tốt hơn là bạn nên ở nhà. – James Michener

26. Điều quan trọng không phải là sự đến, mà là sự đi. – T. S. Eilot

27. Thế giới là một cuốn sách, và ai không đi chỉ đọc được một trang. – St. Augustine

28. Kẻ lữ hành giỏi không có lịch trình cố định, và cũng chẳng có ý định cập bến. – Lão Tử

29. Tôi nhận ra rằng để biết rằng mình yêu hay ghét một người, không có cách nào tốt hơn là đi với người đó. – Mark Twain

30. Một khi bạn đã đi, cuộc hành trình sẽ không bao giờ kết thúc. Nó sẽ tái hiện liên tục trong những góc yên tĩnh nhất của tâm trí bạn. Tâm hồn bạn sẽ không bao giờ dứt ra khỏi cuộc hành trình. – Pat Conroy

31. Không phải ai lang thang cũng là đi lạc. – J. R. R. Tolkien

32. Như tất cả những kẻ lữ hành vĩ đại, tôi đã thấy nhiều hơn tôi có thể nhớ, và nhớ nhiều hơn tôi có thể thấy. – Benjamin Disraeli

33. “Đi” tái tạo lại sự hài hoà nguyên thuỷ đã từng tồn tại giữa con người và vũ trụ. – Anatole France

34. “Đi” là để phát hiện ra rằng tất cả mọi người đều hiểu sai về những đất nước khác. – Aldous Huxley

35. Toàn bộ mục đích của việc đi không phải là để đặt chân lên những mảnh đất xa lạ, mà là để cuối cùng đặt chân lên đất nước của chinh mình như thể một mảnh đất xa lạ. – G. K. Chesteron

36. Khi bạn đi, hãy nhờ rằng một đất nước xa lạ không được thiết kế để cho bạn cảm thấy thoải mái. Nó được thiết kế để người dân của đất nước đó cảm thấy thoải mái. – Clifton Fadiman

37. Một kẻ lữ hành khôn ngoan không bao giờ chê bai đất nước của chính mình. – Carlo Gordoni

38. Quá thường xuyên … Tôi nghe người ta khoe khoang về số dặm người ta đi, hơn là những gì người ta thấy. – Louis L’Amour

39. Hãy thôi lo lắng về những ổ gà trên đường và tận hưởng cuộc hành trình. – Fitzhugh Mullan

40. Chỉ đi với những ai tương đương với bạn hay tốt hơn bạn; nếu không tìm được, hãy đi một mình. – The Dhammapada

41. Thỉnh thoảng, người ta giật mình khi nhận ra rằng họ không bị buộc phải trải nghiệm thế giới theo cách họ vẫn được bảo. – Alan Keightley

42. Một nửa cái thú của việc đi là nghệ thuật đi lạc. – Ray Bradbury

43. Tôi muốn dành cả đời mình để đi đến những nơi xa lạ, nếu như tôi có thể mượn một đời khác ở đâu đó để sau đó sống ở nhà. – William Hazlitt

44. Tôi thích đi, nhưng tôi ghét phải đến. – Albert Einstein

45. Đừng nói với tôi bạn học hành thế nào, hãy nói với tôi bạn đi bao nhiêu. – Mohammed

46. Chúng ta bắt đầu tha thứ một vùng đất ngay khi chúng ta rời bỏ nó. – Charles Dickens
47. Khi ai đó nhận ra rằng cuộc đời của mình là vô giá trị, họ hoặc là tự tử, hoặc là xách ba lô lên và đi. – Edward Dehlberg

48. Tôi hoàn toàn thay đổi sau khi đã nhìn thấy ánh trăng chiếu soi ở nửa bên kia thế giới. – Mary Anne Radmacher Hershey

49. Chỉ khi nào đi một mình trong im lặng, không hành lý, ta mới có thể đi vào trái tim của sự hoang dã. – John Muir

50. Mỗi ngày là một cuộc hành trình, và cuộc hành trình bản thân nó chính là nhà. – Matsuo Basho